THẮC MẮC

Cháu có bị trầm cảm không?

Thưa bác sĩ, cháu là nữ năm nay 16 tuổi. Bắt đầu từ khi lên cấp 3 cháu bắt đầu trở nên khép kín, không thích nói nhiều như trước và cảm thấy rất khó để làm quen và có thêm nhiều bạn bè, cháu chỉ chơi với 1 2 người trong tập thể lớp. Ở lớp thì có một vài giáo viên không ưa cháu cho lắm, cháu cảm thấy lo lắng nên thường cố gắng nghe lời và làm theo ý các giáo viên thích để họ bớt đi lực chú ý cho cháu, ở nhà thì cháu có một anh trai, và cháu cảm thấy bố mẹ cháu đối xử với anh cháu và cháu khác nhau, cháu cảm thấy mẹ cháu đối với anh cháu tốt hơn và có sự thiên vị rõ ràng, cháu rất buồn vì điều đó và thỉnh thoảng cháu có cãi nhau với mẹ. Mỗi lần như thế mẹ cháu thường không nói chuyện với cháu 2 3 tuần. Những lần như thế cháu nghĩ mẹ cháu buồn và cháu sợ mẹ không quan tâm cháu nên cháu lúc nào cũng nghĩ phải làm thế nào để mẹ cháu luôn được vui. Cháu cảm thấy đi đâu kể cả về đến nhà cháu cũng đều phải nhìn sắc mặt người khác để sống cháu cảm thấy rất áp lực và mệt mỏi hơn một năm trở lại đây thì cháu thường tự nói chuyện một mình (cả nói trong đầu và nói ngoài miệng), cháu hay tưởng tượng rằng cháu có rất nhiều bạn bè ở bên cạnh, và cháu nói chuyện với những người do chính cháu tưởng tượng ra đấy, và cháu cảm thấy chỉ có những người đấy mới thực sự yêu thương cháu và cháu thấy vui vẻ hơn rất nhiều. Cháu rất hay cảm thấy buồn phiền và chán nản không lý do, cháu cảm thấy thất vọng về bản thân, thấy mình sống thật vô dụng và mờ mịt về tương lai của chính mình, trước đây cháu không bị thế ạ, trạng thái ấy gần đây xuất hiện nhiều hơn mỗi khi mà cháu ở một mình. Cháu buồn và thường hay nghĩ đến những hình ảnh cháu chết vì bị bệnh hay bị đâm chém rất dữ dội vào người, những lúc ấy mặc dù đau đớn nhưng sau khi nghĩ thì cháu cảm thấy tâm trạng khá hơn. Cháu ngại tiếp xúc với người khác, thích ở một mình, cháu bị nói là tính cách lạnh nhạt và thờ ơ, cháu không cảm thấy buồn hay thấy vui khi người khác kể chuyện, giống như không có sự chia sẻ và đồng cảm với bạn bè và cả người thân của cháu, cháu không thích người khác động chạm vào người kể cả những người khá thân và dễ trở nên cộc cằn khó chịu với người chạm vào người cháu. Cháu thường xuyên bị ngủ mơ đến ma quỷ hay những hình ảnh máu me mặc dù cháu không xem phim ảnh hay sách truyện về những thứ ấy cháu vẫn cảm thấy những biểu hiện trên của cháu là bình thường cho đến khi bạn cháu biết và bảo cháu nên xem biểu hiện của những bệnh có liên quan đến thần kinh vì cháu rất dễ bị. Cháu muốn hỏi bác sĩ có phải cháu mắc bệnh trầm cảm hay những bệnh tương tự như thế không hay vì do cháu nhạy cảm mà bị suy nghĩ nhiều ạ, cháu mong sớm nhận được câu trả lời của bác sĩ.

Tư vấn

 Chào bạn!
Theo tôi có thể tình trạng trầm cảm kéo dài sinh ra những biểu hiện như bạn mô tả. Tuy nhiên có một chi tiết làm tôi chú ý hơn cả đó là bạn nói bạn hay tưởng tượng ra những người bạn yêu quý và nói chuyện với họ, nếu câu chuyện chỉ là bạn quá buồn nên tưởng tượng để vui hơn thì khác nhưng nếu bạn thật sự nghe thấy âm thanh trong đầu đang nói chuyện với bạn thì về y học người ta gọi là hiện tượng ảo thanh, đây là triệu chứng thường gặp trong một số bệnh tâm thần cần gặp bác sỹ để xem xét. Tuy nhiên trước tiên, tôi nghĩ người mà bạn cần gặp và trao đổi nhất chính là mẹ bạn. Tôi nghĩ không có nhiều người sinh con ra mà lại không yêu thương con mình, bạn hãy trao đổi thẳng thắn với mẹ về những cảm xúc tồi tệ mà bạn đang phải trải qua, hãy nói yêu mẹ và muốn mẹ cũng yêu bạn như những gì bạn mong muốn.
Chúc bạn vui vẻ!